Đức Chúa Trời Đã Định

Theo Dõi Tận Thế, bài 07

Xachari 8:4–8

Đức Giê-hô-va vạn quân phán: Sẽ còn có những ông cụ, bà cụ ngồi nghỉ tại các quảng trường của Jerusalem; ai nấy đều cầm gậy vì cao tuổi. Các quảng trường của thành phố sẽ đầy những con trai và con gái vui chơi tại đó. Đức Giê-hô-va vạn quân phán: Trong những ngày ấy, dù đó là điều lạ lùng dưới mắt dân sót nầy, thì dưới mắt Ta nó có lạ lùng gì chăng? Đức Giê-hô-va vạn quân phán vậy. Đức Giê-hô-va vạn quân phán: Nầy, Ta sẽ giải cứu dân Ta từ các miền đất phương đông và phương tây. Ta sẽ đem họ về, và họ sẽ ở giữa Jerusalem. Họ sẽ là dân của Ta; còn Ta, Ta sẽ là Đức Chúa Trời của họ trong sự thành tín và công chính.

Sau trận chiến tranh sáu ngày vào tháng Sáu, 1967, Lãnh thổ của Israel mở rộng gấp nhiều lần hơn trước đó. Sau trận thua quá nặng, các nước Arab Hồi giáo cảm thấy quá đau đớn và nhục nhã vì có hơn 300 triệu dân mà không thắng nổi một nước nhỏ mới trở lại chưa tới 20 năm và chỉ có hai triệu dân. Tâm lý xấu hổ đó đã đưa tới chủ tâm thành lập các tổ chức được khối Arab hậu thuẫn để nuôi dưỡng chủ nghĩa khủng bố: PLO, Hamas, Hezbollah, Al Qaeda, vv. Đối với khối Soviet, cuộc thảm bại của các nước đồng minh Arab của họ làm rúng động tinh thần toàn khối. Vũ khí do Nga cung cấp cho Ai-cập và Syria bị vũ khí của Israel mua từ Mỹ, Pháp và tự chế tạo, đánh cho tan tác, vì khả năng và tinh thần của chiến sĩ Israel vượt xa phía Arab.

Lời Đức Chúa Trời phán trong sách tiên tri Xachari về thành Jerusalem được ứng nghiệm vô cùng sinh động: “Đức Giê-hô-va vạn quân phán: Sẽ còn có những ông cụ, bà cụ ngồi nghỉ tại các quảng trường của Jerusalem; ai nấy đều cầm gậy vì cao tuổi. Các quảng trường của thành phố sẽ đầy những con trai và con gái vui chơi tại đó. Đức Giê-hô-va vạn quân phán: Trong những ngày ấy, dù đó là điều lạ lùng dưới mắt dân sót nầy, thì dưới mắt Ta nó có lạ lùng gì chăng? Đức Giê-hô-va vạn quân phán vậy” (Xachari 8:4–6). Từ ngày Israel được tái lập quốc gia, hàng triệu người Do-thái từ khắp nơi trên thế giới đã rủ nhau hồi hương. Thành phố Jerusalem mở rộng về phía tây, nhiều người Do-thái tới định cư ở đó. Sau năm 1967, số người Do-thái hồi hương tăng vọt ở mức chưa từng thấy. Đồng thời gian ấy, Jerusalem trở thành điểm nóng khiến cả thế giới chú ý.

Israel tuyên bố rằng Jerusalem là thủ đô hợp pháp của quốc gia Israel, vì nó là cố đô của vương quốc Giu-đa từ ba ngàn năm trước. Tuy nhiên, vì việc đó quá nhạy cảm, các nước Tây phương sợ làm mất lòng khối Arab giàu dầu mỏ, khối cộng sản thì muốn lôi kéo tình cảm của dân Arab về với mình; cho nên, Jerusalem là thủ đô duy nhất trên thế giới bị từ chối công nhận, dù Israel đã chiến thắng ngoạn mục lấy lại cố đô của họ. Xưa kia, Israel được hoàng đế Cyrus của quyền lực bậc nhất thời đó cho phép trở về sống tại quê cũ. Năm hân hỉ 1917, vương quốc Anh, đế quốc bậc nhất lúc ấy, ra tuyên ngôn phải cho phép Israel trở về đất cũ của họ; tới 1947, Hoa kỳ, là thế lực quân sự mạnh nhất sau đệ nhị thế chiến mở đường cho Israel trở lại cộng đồng thế giới.

Nhưng khi Israel lấy lại cố đô Jerusalem của mình trong năm hân hỉ 1967, thì thế giới không chịu công nhận quyền sở hữu Jerusalem của Israel. Đức Chúa Trời đã phán trước việc đó: “Trong ngày ấy, Ta sẽ khiến Jerusalem thành tảng đá nặng nề cho các dân tộc; ai nhấc nó sẽ bị thương nặng. Và mọi nước trên đất sẽ họp nhau chống lại nó” (Xachari 12:3). Nếu Israel được hùng cường và chiến thắng mọi kẻ thù của họ là công việc và chương trình của Đức Chúa Trời, thì mọi thế lực nào chống lại và cản trở sự hoàn thành ý Chúa phải là tay sai của thế giới tối tăm. Chưa bao giờ ở Hoa kỳ có một chính quyền công khai chống Israel như nội các của Obama. Chẳng những vậy họ còn xúi giục các nước khác hợp lực chia đôi thành phố Jerusalem, dùng cố đô xưa của Giu-đa làm thủ đô cho tổ chức khủng bố Palestine. Biết sẽ thất bại, nên nội các nầy gây khó dễ cho Israel.

Ngày 23 tháng 12, 2016, chính phủ Obama phản bội Israel trong cuộc bỏ phiếu tại Liên Hiệp Quốc. Dù bị đại đa số dân biểu và nghị sĩ của hai viện quốc hội Hoa-kỳ kịch liệt công kích và lên án, John Kerry bộ trưởng ngoại giao của Obama đọc bài diễn văn dài công khai xuyên tạc và bài Do-thái để bênh vực cho lập trường của nội các Obama. Ngày 15 tháng 1, 2017 hắn lại tổ chức hội nghị quốc tế bảy mươi nước tại Paris, thủ đô Pháp, thúc đẩy Liên-Hiệp-Quốc dành riêng một lãnh thổ để thành lập quốc gia Palestine, và giao thành phố Jerusalem cho Palestine làm thủ đô. Hội nghị khớp với định nghĩa “mọi nước trên đất” kết thúc không kèn không trống, thất bại thảm hại. Những kẻ chủ mưu nhấc hòn đá nặng Jerusalem đã bị thương nặng vì bị thua bầu cử một cách cay đắng. Họ sẽ chia phần hồ lửa với chủ của họ là Satan, con rồng và con rắn ngày xưa.

Khi Đức Chúa Trời thực hiện chương trình năm hân hỉ của Ngài cho Israel, thì Ngài phải đưa những người sẵn lòng làm theo ý muốn Ngài vào vị trí quyền lực, có đủ sức làm trọn ý Ngài muốn. Ngày 5 tháng 6, 1917, năm hân hỉ thứ tám, nội các chiến tranh vương quốc Anh quyết định thay tướng Archibald Murray, tư lệnh đạo quân viễn chinh Anh ở Ai-cập, gửi tướng Edmund Allenby đến chỉ huy quân Anh đánh bại Ottoman, chiếm Jerusalem. Đúng 50 năm sau, ngày 5 tháng 6, 1967, năm hân hỉ thứ chín, không quân Israel xuất kích, tiêu diệt toàn thể máy bay của địch quân, mở đường cho quân đội Israel chiếm lại khu thành cổ Jerusalem và Núi Đền. Rồi 50 năm sau nữa, ngày 5 tháng 6, 2017, năm hân hỉ thứ mười kể từ 1517, một biến cố lớn nữa về Jerusalem xảy ra.

Từ đời xưa, lúc dân Do-thái còn làm chủ đất nước và Jerusalem, mặc dù Đức Chúa Trời cảnh cáo rằng họ sẽ bị lưu đày khỏi quê hương, và dù điều đó đã xảy ra, nhưng lời tiên tri về Jerusalem trong tương lai cũng được tuyên bố: “Hỡi Jerusalem, trên các tường thành ngươi, Ta đã đặt lính canh; suốt cả ngày đêm, họ sẽ không bao giờ nín lặng. Hỡi những kẻ nhắc nhở Đức Giê-hô-va, đừng nghỉ ngơi chút nào. Cũng đừng để Ngài nghỉ ngơi cho đến khi Ngài tái lập Jerusalem và dùng nó làm sự ca ngợi trong khắp đất” (Êsai 62:6–7). Sau khi thắng chớp nhoáng trong cuộc chiến sáu ngày, năm hân hỉ thứ chín 1967, Israel lại thắng một trận nữa mà cả thế giới phải khâm phục và nể vì vào năm 1973, khiến Ai-cập và Syria phải từ bỏ ảo tưởng chiến tranh với Israel.

Mặc dù gần như cả thế giới từ chối công nhận chủ quyền của Israel trên thành phố Jerusalem, ngày 8 tháng 11, 1995, quốc hội Hoa kỳ ra sắc luật tòa đại sứ Mỹ tại Jerusalem, tức là công nhận chủ quyền của Israel, nhưng việc dời tòa đại sứ về đó là điều không tổng thống nào dám làm; cho nên mỗi 6 tháng, tổng thống đương nhiệm phải ký một lệnh tạm hoãn (waiver), từ đời Bill Clinton, Bush rồi Obama. Nhưng tới khi Trump nhậm chức tổng thống tháng 1, 2017, năm hân hỉ thứ mười, thì tháng 6 phải lập quyết định. Vì không kịp làm ngay, tổng thống Trump phải ký bản tạm hoãn dời tòa đại sứ, có hiệu lực tới tháng 12, 2017. Ngày 5 tháng 6, 2017, Thượng viện Hoa kỳ ra nghị quyết kỷ niệm năm thứ 50 Israel tái hồi Jerusalem, mở đường cho Trump lập quyết định.

Ngày 6 tháng 12, 2017, tổng thống Donald Trump tuyên bố trong phòng khánh tiết ngoại giao ở Tòa Bạch Ốc rằng đã đến lúc phải chính thức công nhận Jerusalem là thủ đô của nước Israel. Lời tuyên bố của nguyên thủ quốc gia hùng mạnh nhất thế giới đúng năm hân hỉ thứ mười công nhận thủ đô Jerusalem của Israel và quyết định dời tòa đại sứ Mỹ từ Tel Aviv và Jerusalem phải gấp rút thực hiện, giống như bom nổ làm rung chuyển khắp vùng Trung đông. Khi Mỹ đã dời tòa đại sứ về Jerusalem, thì phe Arab chống Do-thái, cũng như các nước thù nghịch với chương trình của Đức Chúa Trời đều bị bó tay. Họ không hi vọng gì lấy Đông Jerusalem làm thủ đô cho một nước Palestine bịa đặt. Rồi quốc gia bịa đặt đó gần như vĩnh viễn không thể thành hình.

Với sự ủng hộ và công nhận vào năm 2017của tổng thống Hoa kỳ, người được ví như Cyrus thời cổ đại Đức Giê-hô-va phán về Si-ru, người được xức dầu của Ngài, như thế nầy: Ta đã nắm lấy tay phải của người, để người chinh phục các nước trước mặt mình; Ta sẽ mở thắt lưng các vua, mở các cửa thành trước mặt người và khiến các cổng không còn bị đóng kín nữa. Chính Ta sẽ đi trước mặt ngươi, san phẳng các đường gập ghềnh; phá vỡ các cửa bằng đồng, bẻ gãy then cài bằng sắt. Ta sẽ ban cho ngươi các kho báu bí ẩn, của cải chứa trong những nơi kín đáo, để ngươi biết rằng chính Ta là Đức Giê-hô-va, Đức Chúa Trời của Israel, Đấng đã gọi đích danh ngươi” (Êsai 45:1–3), những người Israel vẫn thờ kính Đức Chúa Trời thấy rằng các lời hứa của Ngài đều được thực hiện “Hỡi Jerusalem, hãy đứng dậy, giũ bụi bặm và ngồi trên ngôi; hỡi con gái Si-ôn, là kẻ tù đày, hãy tự cởi trói khỏi cổ ngươi. Vì Đức Giê-hô-va phán thế nầy: Các ngươi đã bị bán mà không được trả tiền, thì cũng sẽ được chuộc lại mà không cần tiền bạc. Chúa là Đức Giê-hô-va phán: Trước kia, dân Ta đã xuống Ai Cập tạm trú tại đó. Nhưng về sau, người Assiri đã áp bức họ” (Êsai 54:2–4). Chính phủ Israel vẫn đang từng bước lấy lại các vùng đất của tổ tiên họ xưa kia đang bị người Arab tới sinh sống. Nhưng vào thời đại cuối cùng nầy, bất cứ nơi nào có những người tìm kiếm sự hưng thịnh cho đất nước mình, thì cũng có những tên tả phái chuyện phá hoại và cản trở công việc của Đức Chúa Trời. Con rồng đã bị thua thiên sứ trưởng Michael và các thiên sứ cõi trời, nên hắn giận dữ xuống phá phách đất và biển  “Khốn thay cho đất và biển, vì ma quỷ biết thì giờ của nó không còn bao lâu, nên giận hoảng mà xuống với các ngươi” (Khải Huyền 12:12b). Khi chúng ta thấy các hiện tượng quái dị trong năm 2020 nầy thì biết tận thế đã gần.

Đức Chúa Trời đã định ngày và giờ, chính quyền và mọi biến chuyển; những kẻ kịch liệt hung hăng chống lại lẽ phải thì chắc chắn không thuộc về phía Đức Chúa Trời. Chẳng những vậy, chúng còn công khai chống lại Chúa bằng sự chính thức xóa bỏ nhóm chữ “dưới quyền Đức Chúa Trời” (under God) trong bản tuyên thệ trung thành với quốc kỳ của nước Mỹ. Vì vậy, Chúa phải định số phận của họ trong chương trình của Ngài cho nước Mỹ; vì Satan đang tích cực sử dụng chúng.

TheoDoiTanThe07.docx

Rev. Dr. CTB